Sài Gòn trong tôi đơn thuần, mộc mạc với những tiếng rao trở thành kí ức:” Bánh mì Sài Gòn thơm ngon, 2 ngàn 1 ổ”. Sài Gòn trong tôi sắc màu, nhộn nhịp nơi đường phố, xóm chợ, ngôi trường, vỉa hè than thương. Sài Gòn trong tôi chân phương, mến khách, những giọt mưa nghiêng nghiêng, lách mình trong khoảng không gian khiêm tốn của những tòa nhà chọc trời.
Tôi đi, để thấy, hiểu và thương, từ đó mà xây dựng trong tôi ý thức trách nhiệm. Là người Sài Gòn dù có bận rộn đến mấy cũng dành một góc nhỏ trái tim mình cho vùng đất mến thương. Để rồi giờ đây, trên hành trình trở về, tôi ngước đầu tìm lại Sài Gòn đô thị, có tòa nhà Landmark 81, có những tòa nhà nhấp nhô theo nhịp đập trái tim Sài Gòn. Sài Gòn vươn thôi!
Sài Gòn trong tôi giờ đây là nhà, là ly cà phê, ổ bánh mì buổi sáng, là những trải nghiệm về vùng đất tôi yêu, ngỡ như đã hiểu, đã quen mà vẫn cứ mới qua mỗi góc nhìn!" Và như thế tôi yêu thành phố tôi....